Hiển thị các bài đăng có nhãn Nhật ký cuộc sống. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Nhật ký cuộc sống. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Ba, 23 tháng 12, 2014

Cuối năm rồi, tiễn biệt những câu chuyện tình buồn thôi...

Những ngày cuối năm ảm đạm cực kì. Bầu trời hình như cũng lười nhác mở mắt thì phải, xám xịt, ẩm ương, hệt như cô gái nhỏ sau một chuyện tình buồn.
Sáng nay thức dậy ra phố nhìn hàng cây trút lá mà cứ ngỡ như lòng mình đang khóc, tiễn đưa thứ tình cảm đáng chán chưa kịp nở hoa đã vội lụi tàn... Cô đơn mênh mông như khoảng trời trước mắt, đưa tay xua tan mà sao chỉ thấy nhiều thêm. Hoàn toàn bất lực với những khoảng trống mãi chẳng biết dùng gì để lấp đầy trong lòng. Nghe đâu người ta bảo tình yêu có thể lấp đầy khoảng trống, mà thực hư chẳng biết ra sao...
Đêm qua đã tự nhủ lòng mình rũ bỏ thứ tình cảmviễn vông đó đi, vậy mà sáng nay thức dậy lòng vẫn nặng những nghĩ suy về người...Tim ơi, mày lì quá! Bao dự định, kế hoạch muốn làm cùng anh trong mùa đông này vậy là cuối cùng chẳng thành, thôi em bỏ lại phía sau lưng mặc kệ cho chúng nó có chết cóng ở đó thì thôi chứ em mệt mỏi lắm rồi.

Cũng chẳng rõ cái cảm giác trống trải trong lòng này là gì nữa, chỉ biết nó cứ ở lì đấy, đuổi mãi không chịu đi. Đã vậy, cái mớ kỉ niệm về anh hình như lạnh quá cứ ôm chặt lấy em không chịu buông. Cơn bão lòng đêm qua chẳng biết sáng nay đã tan chưa, mớ cảm xúc hỗn độn trong tim hình như cũng không còn lộn xộn nữa. Tự nhiên thấy lòng mình một phút bình yên, dù cô đơn vẫn còn nhiều...
Có cơn mưa nào đi qua mà bầu trời không thay những đám mây mới, có chiếc lá nào héo úa tàn rồi lại mọc xanh trên cành? Tình cảm trong lòng cũng vậy. Cuối năm rồi, phải học cách từ biệt những mối tình cũ kĩ, buồn bã đã chế ngự rất lâu trong lòng. Đừng có ích kỉ khư khư giữ những câu chuyện buồn nặng nề mang trên lưng, cũng đừng quay đầu nhìn lại dĩ vãng chẳng mấy vui vẻ đó. Phải tập cho bản thân biết quên những điều đã thuộc về quá khứ, giữ chúng bên mình chỉ cản đường hiện tại và tương lai mà thôi!

Năm cũ cũng đang lững thững trôi qua rồi, tiếc cho những yêu thương chắp nối ấy thật nhưng đến lúc phải buông bỏ lại cái không còn giá trị để rảnh tay mà nắm lấy những thứ có giá trị hơn chứ. Đừng đón năm mới bằng những điều đã cũ, hãy chào nó bằng những ước mơ mới, bằng nhiệt huyết tràn đầy chứ không phải một bộ mặt ủ ê vừa thất tình. Mỗi năm đi qua, lòng người mỗi khác. Là con gái thiếu gì cách làm mới mình. Có thể cắt tóc, có thể mua một đôi giày mới, có thể thay váy trơn thành váy hoa, có thể học ghi ta thay vì nấu ăn, và cũng có thể thử yêu một người đàn ông khác nữa... Có vô vàn điều mới lạ thay đổi qua từng ngày mà chúng ta có thể thử, tuổi xuân được mấy lần mà cứ chần chừ mãi vì những tình yêu đã mang hình hài quá khứ.
Cuối năm rồi, tiễn biệt những câu chuyện tình buồn thôi...
Xử Nữ -

Gửi những ngày Đông cũ kỹ...

Những ngày cũ kỹ này em không biết gói ghém ở đâu cho hết nỗi nhớ của mình. Mùa lễ hội tràn về và em thấy người ta mau mắn tìm lấy tay nhau để nắm. Còn em, em trở mình với những nỗi toan lo vụn vỡ, với những quá khứ đã sớm tan, với cả những hoen buồn trêm mi người con gái.
Em đã từng tự hỏi, những mùa đông không anh trôi qua như thế nào? Em bất giác lục tìm để cố nhớ về mình-của-những-năm-về-trước. Nhưng rồi em chịu thua quá khứ, khi vết thương kéo sâu em về ngày bên anh. Em có thể nhớ rất rõ những con đường chúng mình cùng đi qua, những bài ca em đã hát, những câu chuyện cười anh kể. Em cũng nhớ rất rõ khoảnh khắc em ngượng ngùng cúi mặt quay đi, còn anh nhìn em với đôi mắt màu nâu ấm. 
Đã có những mùa đông sau đó, em không thiết tha yêu đương gì nữa. Dù một cuộc tình vội hay một mảnh tình con con cũng không. Em sống lặng lẽ và than thở nhiều về những mùa đông cũ, nối tiếp những kỷ niệm đã hoen ố trong khung thời gian và bất lực nhìn tuổi trẻ của em trôi qua.
Có những ngày, em nhận ra rằng mình chẳng còn gì cả. Tuổi trẻ đang già đi, niềm tin yêu đang cạn và anh thì không còn thiết tha ở cạnh bên em. 

Thứ Hai, 3 tháng 11, 2014

Hãy đi tìm chính mình trước khi tìm “ai đó”!

Hãy đi tìm chính mình trước khi tìm “ai đó”!

Sẽ không ai biết cách cảm thông và chia sẻ với một người nào khác khi mà họ chưa biết tự ủi an và chăm sóc chính mình.

Chúng ta tự nhủ mình cô đơn, rằng mình cần ai đó bầu bạn, rằng mình cũng muốn được yêu thương và trao đi yêu thương thật nhiều. Nhưng chúng ta quên mất việc đầu tiên và cũng là việc quan trọng nhất. Chúng ta đã tìm được chính mình chưa đã?

Sẽ không ai biết cách yêu thương một người nào khác khi mà họ chưa biết cả cách để yêu thương chính mình. Những người ấy chẳng phải vụng dại, chẳng phải vô tâm vô tình, chỉ là họ chưa học được cách đặt yêu thương đúng chỗ mà thôi. Và vậy đấy, chưa đặt được yêu thương nơi trái tim mình, sao có thể trao gửi yêu thương nơi trái tim người khác?

Sẽ không ai biết cách cảm thông và chia sẻ với một người nào khác khi mà họ chưa biết tự ủi an và chăm sóc chính mình. Đừng vì cuộc đời xô ngang dọc nhiều lớp sóng, tim chùng chình và nhói đau vì vấp ngã, đã vội quay lưng nước mắt ngắn dài, cảm thấy cuộc đời mình đáng chán, mất cả niềm tin vào bản thân. Những người ấy thật tội, và cả thế giới dường như khép chặt cánh cửa với họ. Họ mông lung mong tìm được bàn tay ai đó chìa ra để cho họ nắm lấy, bám víu chút tuyệt vọng cút côi. Nhưng họ cũng cần phải biết, khi vấp ngã, kể cả khi có một ai đó chìa tay ra, thì bàn chân họ cũng cần vững tin bước tiếp.

Hãy đi tìm chính mình trước khi tìm “ai đó”! 1

Có nhiều người vội than thở thở than, trách than số phận hẩm hiu không có ai kiên nhẫn chờ đợi họ, cũng không có ai làm cho họ có cảm giác yên lòng. Họ chạy theo trào lưu, người khác buồn cũng khiến họ buồn, người khác cô đơn cũng khiến họ cảm thấy cô đơn. Họ chỉ vui một niềm vui thoáng chốc, rồi chóng buồn, chóng sợ hãi và tủi thân.

Đừng hỏi tại sao không có một ai đủ can trường và dũng cảm bước vào thế giới sống tẻ nhạt của bạn. Mà nên hỏi tại sao bạn vẫn còn chưa chịu bước ra khỏi cái bóng của mình? Sao bạn còn chưa chán ngấy cuộc sống tẻ nhạt ấy và bắt đầu một hành trình mới: Hành trình đi tìm ấm áp và yêu thương?

Đừng vội vã chạy theo những điều mà bạn cho là thiếu thốn. Phải đặt nền móng bởi những viên gạch đầu tiên, bằng chính đôi tay của bạn, tâm hồn bạn. Bằng yêu thương và dũng cảm, bằng cả sự tự tin và khát vọng sống vun đầy.


Có thể sẽ không sớm không muộn xuất hiện một “ai đó” dành riêng cho bạn. Nhưng bạn có biết không, chỉ khi tìm thấy chính mình, bạn mới có thể tự tin dang rộng vòng tay đón chờ yêu thương từ một “ai đó” khác!

Gửi cậu người con gái tớ yêu!


Gửi cậu người con gái tớ yêu

Chắc giờ này cậu đang ngủ say rồi, có thể là đang mơ màng về một anh chàng nào đó không phải là tớ. Trong mơ cậu có cười thật tươi không? Có vui vẻ không? Hãy luôn cười thật tươi cậu nhé!

Cậu có còn nhớ không? Chắc cũng vào khoảng thời gian này của năm ngoái nhỉ? ngày mà không biết tại sao tớ lại đi nhắn tin cho cậu, kể hết những thứ khiến tớ buồn cho cậu nghe, lúc ý tớ thật sự tin tưởng cậu mặc dù đó là lần đầu tiên 2đứa nhắn tin vớ nhau. Cậu đã là người an ủi, chia sẻ, vực tớ dậy sau những vấp ngã đầu đời, rồi hằng ngày 2 đứa mình nói chuyện với nhau, không biết từ khi nào thói quen nói chuyện với cậu đã là một phần trong cuộc sống của tớ. Những hôm cậu bận quên nhắn tin cho tớ, tớ chợt nhận ra tớ nhớ cậu thật nhiều, nhiều lắm....

Tớ đã chăm chỉ đi học guitar, vớ một ấp ủ là tớ sẽ đứng trước mặt cậu dũng cảm thể hiện một bản nhạc mà cậu thích rồi tớ sẽ nói cho cậu biết là tớ đã vui, đã sống tốt như thế nào khi có cậu ở bên cạnh tớ. Nhưng tớ đã không thể thực hiện được điều đó, không thể tự dàn cho cậu nghe một bài hát, tớ xin lỗi!

Không biết bao lần tớ đã lấy dũng khí để nói là tớ thích cậu, cớ cảm nắng cậu. Nhưng cứ lấy dũng khí rồi tớ lại sợ, sợ nói ra rồi thì cái tình bạn tốt đẹp mình đang có sẽ vĩnh viễn biến mất. Tớ đã quyết định ít nói chuyện với cậu hơn, ít nhắn tin hằng ngày đi, và rồi tớ vào đại học, rồi đi học quân sự, tớ đã chủ động ít nhắn tin trò chuyện với cậu, thời gian của cả ngày tớ đều vùi đầu vào công việc không ngừng nghỉ vì cứ ngừng là tớ lại không thể làm chủ được cảm xúc của mình....

Và điều bất ngờ đã đến với tớ, một ngày thật đẹp trời, buổi đêm cậu đã nhắn tin cho tớ, cậu nói là cậu cũng có tình cảm với tớ, cậu nói là cậu sẽ hối hận nếu như đánh mất tớ. Cậu không biết được là hôm ý tớ đã vui thế nào đâu, thức hết đêm và cứ cười một mình suốt, thỉnh thoảng còn tự nhéo vào tay xem có phải là mình đang mơ không. Ngày hôm ý tớ đã quyết tâm sẽ đem làm cho cậu hạnh phúc.... Ngày 20-10, ngày đó là một ngày đáng nhớ cậu nhỉ, ngày đó là ngày mà lần đầu tiên chúng mình hẹn hò vớ nhau, ngày đó là ngày mà lần đầu tiên tớ đã làm được một cái gì đó cho cậu, tớ vui lắm.....

Nhưng ôi không, giá như mọi chuyện cứ êm đềm như thế nhỉ, cứ êm đềm những lần mình đợi nhau cùng đi về, cứ êm đềm thấy hạnh phúc khi thấy nhau cười thật tươi mỗi khi gặp. Cứ như vậy mãi có phải tốt không?

Tớ - một thằng con trai lý trí, nghiêm túc, rõ ràng và thẳng thắn. Còn cậu - một cô gái thích sự tự nhiên, mập mờ, và không kém phần vô tâm. Hai tính cách quá trái ngược nhau và điều gì đến cũng sẽ đên, chỉ vì lòng tự trọng quá cao, chỉ vì cái tôi quá lớn của bản thân mà ta đã mất nhau. Giá như mỗi người đều cố gắng một chút, cùng nhau hoàn thiện hơn thì có phải tốt hơn không?

Tớ vẫn đứng đây chờ cậu, tớ vẫn đứng đây để nói cậu cho cậu biết tớ cần cậu đến mức nào, yêu cậu ra sao. Tớ vẫn đứng đây để đàn cậu nghe một bài hát mà tớ mất 2 tháng để tập. Tớ vẫn đứng đây nhưng cậu nào hay biết, tớ vẫn đang đứng ở đây nhưng mà cậu đâu mất rồi?
Mặt hồ phẳng lặng, những giọt mưa vẫn cứ đều đặn rơi, đường phố hiu quạnh không một bóng người, ánh đèo hiu hắt lập lòe, lạnh giá. Cái rét của ban đêm cứ ùa vào - lạnh ngắt. Nhưng, nhưng làm sao có thể lạnh bằng trái tim ta đây? " Làm lại từ đầu có phải là điều quá khó khăn?"

Hồ Chí Minh - Một Ngày Mưa Bụi Chuyển Mùa!

Thứ Bảy, 1 tháng 11, 2014

Những món quà vô giá...

Có những món quà bạn không cần phải mua nhưng lại vô cùng ý nghĩa và có giá trị lớn lao khi bạn trao tặng cho bạn bè, người thân và cho cả chính bạn...
Những món quà vô giá...

●Món quà của SỰ LẮNG NGHE.
Hãy thật sự lắng nghe, chia sẻ những nỗi đau, tâm sự vui buồn cùng người khác. Hãy lắng nghe không chỉ bằng đôi tai mà bằng tất cả tấm lòng.

●Món quà của SỰ QUAN TÂM.
Hãy dành thời gian để quan tâm đến người thân, bạn bè đồng nghiệp, xem những vấn đề của họ như là của chính bạn. Hãy để mọi người cảm nhận tình cảm của bạn qua những hành động bạn thể hiện hàng ngày.

●Món quà từ SỰ TRÌU MẾN:
Hãy thể hiện sự trìu mến với những người thân yêu bằng những lời nói ân cần và cử chỉ trìu mến, bạn sẽ thấy điều kỳ diệu.

●Món quà từ NHỮNG NỤ CƯỜI.
Nụ cười là một ngôn ngữ không lời nhưng có khả năng lan tỏa sức mạnh đến người khác nhanh nhất. Một nụ cười làm niềm vui nhân đôi, làm nỗi buồn trở nên nhẹ bỗng. Hãy trao tặng nụ cười cho tất cả những người xung quanh.

●Món quà từ SỰ GIÚP ĐỠ:
Mỗi ngày hãy chủ động làm một vài điều tử tế, bạn sẽ thấy cuộc sống thật vui vẻ và nhẹ nhàng.

●Món quà của NHỮNG LỜI KHEN TẶNG.
Những câu nói giản đơn nhưng chân thành như “Hôm nay trông bạn thật rạng rỡ!”, “ Bạn làm việc đó thật tốt”, hay “Bữa ăn hôm nay thật tuyệt vời!”… sẽ tạo thêm niềm vui và phấn chấn cho người khác.

●Món quà của SỰ SÁNG TẠO.
Mỗi ngày hãy thực hiện một điều bất ngờ nho nhỏ cho bạn bè và gia đình. Chắc chắn bạn cũng sẽ nhận được những điều bất ngờ thú vị từ họ.

●Món quà của SỰ TĨNH LẶNG.
Là những khoảnh khắc bạn thực sự chỉ muốn yên lặng một mình. Hãy trân trọng thời khắc quý báu này và trao món quà của sự tĩnh lặng cho người khác đúng lúc.

●Món quà của SỰ TRI ÂN.
Những lời đơn giản nhất để bày tỏ lòng biết ơn đối với sự quan tâm, chia sẻ của người khác chính là “Chào bạn!” và “Cảm ơn” cùng nụ cười chân thành…

●Món quà từ NHỮNG MẨU GIẤY VIẾT TAY:
Hãy viết ra từ những lời chân thật, dù rất ngắn, nó có sức mạnh phi thường đấy, dù nó là dòng chữ “cảm ơn bạn đã giúp đỡ tôi” hay “xin lỗi vì mình đã quá nóng với bạn”. Hay thậm chí một bài thơ hay một lời khuyên đẹp. Chính những điều nho nhỏ đó, có thể đi suốt cuộc đời ta.

Khi bạn trao tặng những món quà này cho bất kỳ ai cùng với một ánh mắt khích lệ chính là tấm chân tình của bạn, chắc chắn chúng sẽ trở thành những món quà vô giá, cho người nhận và cả cho người trao tặng!
---St---