Hiển thị các bài đăng có nhãn Câu chuyện cuộc sống. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Câu chuyện cuộc sống. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Sáu, 16 tháng 1, 2015

Chữ tín – một câu chuyện cảm động đầy ý nghĩa về bà cụ bán rau

- Ăn rau không chú ơi?
Một giọng khàn khàn, run run làm gã giật  mình. Trước mắt gã, một bà cụ già yếu, lưng còng cố ngước lên nhìn gã,  bên cạnh là mẹt rau chỉ có vài mớ rau muống xấu mà có lẽ có cho cũng  không ai thèm lấy.
- Ăn hộ tôi mớ rau…!
Giọng bà cụ vẫn khẩn khoản. Bà cụ nhìn gã ánh mắt  gần như van lơn. Gã cụp mắt, rồi liếc xuống nhìn lại bộ đồ công sở đang  khoác trên người, vừa mới buổi sáng sớm. Bần thần một lát rồi gã chợt  quay đi, đáp nhanh: Dạ cháu không bà ạ! Gã nhấn ga phóng nhanh như kẻ  chạy trốn. Gã chợt cảm thấy có lỗi, nhưng rồi cái cảm giác ấy gã quên  rất nhanh. “Mình thương người thì ai thương mình” – cái suy nghĩ ích kỷ  ấy lại nhen lên trong đầu gã.

– Ăn hộ tôi mớ rau cô ơi!  Tiếng bà cụ yếu ớt.
– Rau thế này mà bán cho người ăn à? Bà mang về  mà cho lợn!
Tiếng chan chát của một cô gái đáp lại lời bà cụ.
Gã  ngoái lại, một cô gái cũng tầm tuổi gã. Cau mày đợi cô gái đi khuất, gã  đi đến nói với bà:
- Rau này bà bán bao nhiêu?
– Hai nghìn  một mớ – Bà cụ mừng rỡ.
Gã rút tờ mười nghìn đưa cho bà cụ.
-  Sao chú mua nhiều thế?
– Con mua cho cả bạn con. Bây giờ con phải  đi làm, bà cho con gửi đến chiều con về qua con lấy!
Rồi gã cũng nhấn ga lao vút đi như sợ sệt ai nhìn thấy  hành động vừa rồi của gã. Nhưng lần này có khác, gã cảm thấy vui vui.
Chiều  hôm ấy mưa to, mưa xối xả. Gã đứng trong phòng làm việc ngắm nhìn những  hạt mưa lăn qua ô cửa kính và theo đuổi nhưng suy nghĩ mông lung. Gã  thích ngắm mưa, gã thích ngắm những tia chớp xé ngang trời, gã thích thả  trí tưởng tượng theo những hình thù kỳ quái ấy. Chợt gã nhìn xuống hàng  cây đang oằn mình trong gió, gã nghĩ đến những phận người, gã nghĩ đến  bà cụ…
-Nghỉ thế đủ rồi đấy!
Giọng người trưởng phòng  làm gián đoạn dòng suy tưởng của gã. Gã ngồi xuống, dán mắt vào màn hình  máy tính, gã bắt đầu di chuột và quên hẳn bà cụ.
Mấy tuần liền  gã không thấy bà cụ, gã cũng không để ý lắm. Gã đang bận với những bản  thiết kế chưa hoàn thiện, gã đang cuống cuồng lo công trình của gã chậm  tiến độ. Gã quên hẳn bà cụ.
Chiều chủ nhật gã xách xe máy chạy  loanh quanh, gã vẫn thường làm như vậy và có lẽ gã cũng thích thế.
Gã  ghé qua quán trà đá ven đường, nơi có mấy bà rỗi việc đang buôn chuyện.
Chưa kịp châm điếu thuốc, gã chợt  giật mình bởi giọng oang oang của một bà béo:
– Bà bán rau chết rồi.
– Bà cụ hay đi qua đây hả chị? – chị bán nước khẽ hỏi.
– Tội  nghiệp bà cụ! một giọng người đàn bà khác.
– Cách đây mấy tuần bà cụ  giở chứng cứ ngồi dưới mưa bên mấy mớ rau. Có người thấy thương hỏi mua  giúp nhưng nhất quyết không bán, rồi nghe đâu bà cụ bị cảm lạnh.
Nghe  đến đây mắt gã chợt nhòa đi, điếu thuốc chợt rơi khỏi môi.
Bên  tai gã vẫn ù ù giọng người đàn bà béo kia. Gã không ngờ…!
Sưu Tầm

18 điều đặc biệt mà chỉ bạn thân mới có

Bạn thân là cái tên giản dị cũng đã nói nên một phần nào ý nghĩa của nó, khi mà bạn bè gặp nhau có thề thoải mái nói đùa thậm chí gọi nhau con này…con kia… vui vẻ lúc bình thường, nhưng cũng là người giúp đỡ ta vượt qua khó khăn trong cuộc sống, vui cùng vui, buồn thì cùng nhau chia sẽ.
Bạn luôn coi người đó là bạn thân, và bạn thật hạnh phúc khi nghĩ rằng người đó cũng vậy. Và rồi khi bị tổn thương, bạn nghĩ rằng tất cả suy nghĩ, tình cảm bấy lâu đều từ một phía là bạn thôi. Bạn đau lòng, trái tim như vỡ vụn với suy nghĩ ấy. Nhưng có bao giờ bạn dừng lại và suy nghĩ có phải mình chỉ đứng trên lập trường bản thân để suy xét vấn đề?

“Vì nó là bạn cháu” – câu truyện ý nghĩa về tình bạn

Chị y tá khẽ giải thích với những người Mỹ: “Cậu bé cứ nghĩ là mình sắp chết. Nó hiểu nhầm. Nó nghĩ các vị muốn nó cho hết máu để cứu sống bé gái kia.”

Cho dù đã được định trước, những khối bê tông vẫn rơi xuống trại trẻ mồ côi trong một làng nhỏ. Một, hai đứa trẻ bị chết ngay lập tức. Rất nhiều em khác bị thương, trong đó có một bé gái khoảng tám tuổi.
Dân làng yêu cầu thị trấn lân cận liên lạc với lực lượng quân đội Hoa Kỳ để giúp đỡ về mặt y tế. Cuối cùng, một bác sĩ và một y tá người Mỹ mang dụng cụ đến. Họ nói rằng bé gái bị thương rất nặng, nếu không được xử lý kịp thời nó sẽ chết vì bị sốc và mất máu.

Thứ Năm, 1 tháng 1, 2015

Nếu chỉ còn 1 ngày để sống, bạn sẽ làm gì?

Cuộc sống sẽ ý nghĩa và cao đẹp hơn khi bạn nhận thức được, hãy sống thật tốt với chính mình và mọi người xung quanh, để rồi một mai bạn không phải hối tiếc những gì đã qua.
Tôi muốn làm nhiều thứ lắm, muốn làm những thứ còn giang dở, muốn yêu thương thật nhiều, muốn chuộc lại những lỗi lầm dù chỉ là một chút nhỏ nhoi.
Nếu là tôi ……..
Tôi muốn làm nhiều thứ lắm, muốn làm những thứ còn giang dở, muốn yêu thương thật nhiều, muốn chuộc lại những lỗi lầm dù chỉ là một chút nhỏ nhoi.

Con cái sinh ra “giống” ba hay mẹ ?

Không chỉ khuôn mặt mà còn giống đến cả chi tiết và còn nhiểu đặc điểm như chiều cao, tính cách…mà ba mẹ di truyển cho con cái. Nhưng chỉ có một số đặc điểm mà chỉ ba hoặc mẹ di truyển cho con. Hãy cùng xem dưới đây để hiểu rỏ hơn con cái sinh ra giống ba hay mẹ nhé.
1. Bố và mẹ, mỗi người chiếm 50% gene di truyền chiều cao cho con
Theo các nhà khoa học, gene di truyền của bố mẹ là nhân tố quyết định chiều cao cho con.
70% chiều cao của con cái là do bố và mẹ di truyền sang với tỷ lệ 35% của bố và 35% của mẹ.
Còn lại 30% chiều cao của trẻ phụ thuộc vào chế độ dinh dưỡng ngay từ khi còn trong bụng mẹ đến giai đoạn sơ sinh và trưởng thành.
2. Mẹ là người di truyền trí lực cho trẻ

Thứ Tư, 24 tháng 12, 2014

Cuộc sống là những va đập

Hãy nghe một viên sỏi kể về nguồn gốc của mình: “Tôi vốn là một tảng đá khổng lồ trên núi cao, trải qua bao năm tháng dài đăng đẳng bị mặt trời nung đốt, người tôi đầy vết nứt. Tôi vỡ ra và lăn xuống núi, mưa bão và nước lũ cuốn tôi vào sông suối. 

Do liên tục bị va đập, lăn lộn, tôi bị thương đầy mình. Nhưng rồi chính những dòng nước lại làm lành những vết thương của tôi. Và tôi trở thành một hòn sỏi láng mịn như bây giờ”.
Cuộc sống, cuoc song, y nghia cuoc song, ý nghĩa cuộc sống

Bạn nghĩ gì khi nghe câu chuyện trên? Cảm thấy lý thú với chuyến đi của hòn sỏi hay xúc động trước ánh mắt lạc quan của nó đối với cuộc đời đầy biến động? Đã bao giờ bạn thấy được rằng chính những chông gai mới tạo nên những hình hài đẹp và ấn tượng, dù là hình hài được tạo bởi chính những vết thương và sự đớn đau? 

Có thể là bạn, có thể là tôi, cuộc sống chẳng bao giờ chỉ mang đến nỗi đau, cũng chẳng bao giờ chỉ mang đến niềm hạnh phúc. Vượt qua được gian khổ, vượt qua những cuộc thử thách, vượt qua được những nỗi đau là bạn đã tự làm hoàn thiện chân dung mình. 

Cuộc sống là vô vàn những điều biến động. Vì vậy, cho dù trong khó khăn hay trong hạnh phúc, cũng mong bạn luôn nhớ cuộc hành trình của hòn sỏi để sống tự tin hơn, để mang những yêu thương xoa dịu và làm lành những vết thương. Sự va đập của cuộc sống chẳng có gì đáng sợ đâu bạn ạ!

Thứ Ba, 23 tháng 12, 2014

Cuối năm rồi, tiễn biệt những câu chuyện tình buồn thôi...

Những ngày cuối năm ảm đạm cực kì. Bầu trời hình như cũng lười nhác mở mắt thì phải, xám xịt, ẩm ương, hệt như cô gái nhỏ sau một chuyện tình buồn.
Sáng nay thức dậy ra phố nhìn hàng cây trút lá mà cứ ngỡ như lòng mình đang khóc, tiễn đưa thứ tình cảm đáng chán chưa kịp nở hoa đã vội lụi tàn... Cô đơn mênh mông như khoảng trời trước mắt, đưa tay xua tan mà sao chỉ thấy nhiều thêm. Hoàn toàn bất lực với những khoảng trống mãi chẳng biết dùng gì để lấp đầy trong lòng. Nghe đâu người ta bảo tình yêu có thể lấp đầy khoảng trống, mà thực hư chẳng biết ra sao...
Đêm qua đã tự nhủ lòng mình rũ bỏ thứ tình cảmviễn vông đó đi, vậy mà sáng nay thức dậy lòng vẫn nặng những nghĩ suy về người...Tim ơi, mày lì quá! Bao dự định, kế hoạch muốn làm cùng anh trong mùa đông này vậy là cuối cùng chẳng thành, thôi em bỏ lại phía sau lưng mặc kệ cho chúng nó có chết cóng ở đó thì thôi chứ em mệt mỏi lắm rồi.

Cũng chẳng rõ cái cảm giác trống trải trong lòng này là gì nữa, chỉ biết nó cứ ở lì đấy, đuổi mãi không chịu đi. Đã vậy, cái mớ kỉ niệm về anh hình như lạnh quá cứ ôm chặt lấy em không chịu buông. Cơn bão lòng đêm qua chẳng biết sáng nay đã tan chưa, mớ cảm xúc hỗn độn trong tim hình như cũng không còn lộn xộn nữa. Tự nhiên thấy lòng mình một phút bình yên, dù cô đơn vẫn còn nhiều...
Có cơn mưa nào đi qua mà bầu trời không thay những đám mây mới, có chiếc lá nào héo úa tàn rồi lại mọc xanh trên cành? Tình cảm trong lòng cũng vậy. Cuối năm rồi, phải học cách từ biệt những mối tình cũ kĩ, buồn bã đã chế ngự rất lâu trong lòng. Đừng có ích kỉ khư khư giữ những câu chuyện buồn nặng nề mang trên lưng, cũng đừng quay đầu nhìn lại dĩ vãng chẳng mấy vui vẻ đó. Phải tập cho bản thân biết quên những điều đã thuộc về quá khứ, giữ chúng bên mình chỉ cản đường hiện tại và tương lai mà thôi!

Năm cũ cũng đang lững thững trôi qua rồi, tiếc cho những yêu thương chắp nối ấy thật nhưng đến lúc phải buông bỏ lại cái không còn giá trị để rảnh tay mà nắm lấy những thứ có giá trị hơn chứ. Đừng đón năm mới bằng những điều đã cũ, hãy chào nó bằng những ước mơ mới, bằng nhiệt huyết tràn đầy chứ không phải một bộ mặt ủ ê vừa thất tình. Mỗi năm đi qua, lòng người mỗi khác. Là con gái thiếu gì cách làm mới mình. Có thể cắt tóc, có thể mua một đôi giày mới, có thể thay váy trơn thành váy hoa, có thể học ghi ta thay vì nấu ăn, và cũng có thể thử yêu một người đàn ông khác nữa... Có vô vàn điều mới lạ thay đổi qua từng ngày mà chúng ta có thể thử, tuổi xuân được mấy lần mà cứ chần chừ mãi vì những tình yêu đã mang hình hài quá khứ.
Cuối năm rồi, tiễn biệt những câu chuyện tình buồn thôi...
Xử Nữ -

Tuổi trẻ đừng bỏ rơi sức khỏe

Tuổi trẻ là một lứa tuổi tuyệt vời, tràn đầy nhựa sống, tràn đầy những ước mơ và hoài bão.
Có người muốn đi du lịch, muốn đặt chân tới từng vùng đất mới, khám phá từng điều lạ, trò chuyện với những con người khác biệt, va chạm với những nền văn hóa khác nhau.... Sống để biết mình nhỏ bé biết bao giữa trái đất này.
Cũng có người muốn tận hưởng cuộc sống trọn vẹn, muốn được sống cho chính bản thân mình trong kiếp này, ăn ngon, đi du lịch, ra nước ngoài, tụ tập bạn bè...Sống để thấy cuộc sống đáng quý biết bao.
Cũng có bạn lại thích đam mê nghiên cứu, làm việc không ngừng. Hết làm cái này lại thử tài kinh doanh cái khác, khát khao làm giàu, khát khao sống cuộc sống vật chất đầy đủ hơn... Sống là phải độc lập về tài chính.
Cũng có người lại thích tham gia các hoạt động xã hội, từ thiện. Hết giúp trẻ em vùng cao, lại đồng hành cùng bạn bè chăm sóc người già neo đơn... Sống để thấy mình trong cái chung của cả xã hội.
Cũng có bạn lại thích tiệc tùng, thích ánh đèn, thích nơi đông người... Sống là phải vui.
Nhưng...

Thứ Hai, 22 tháng 12, 2014

Khi bé và khi lớn

Khi bé và khi lớn
1. Lúc bé, tưởng khóc là buồn, bây giờ phát hiện buồn nhất là không thể khóc được, cứ trống rỗng, tỉnh táo và vô hồn
2. Lúc bé, tưởng cười là vui, bây giờ nghĩ lại, có những giọt nước mắt còn vui hơn cả một trận cười.

3. Lúc bé, tưởng đông bạn là hay, bây giờ mới biết vẫn chỉ có mình mình

4. Lúc bé, tưởng cô đơn ở đâu xa lắm, chỉ đến ở những chỗ không người, đến giờ mới hiểu, lúc bên nhau, sự ấm áp mới thật mong manh, mà nỗi cô đơn sao lại gần gũi thế.

5. Lúc bé, tưởng yêu là tất cả, là mọi thứ, lớn rồi mới biết sau yêu còn có chia tay.

6. Lúc bé, tưởng thành người lớn là lớn, bây giờ đã thấy có nhiều người đã lớn mà vẫn chưa thành người lớn, và đến khi thật sự thành người lớn thì người ta sẽ biết không bao giờ bé trở lại được.

7. Lúc bé, tưởng đóng đinh thì đóng đinh, không thích thì là có thể nhổ, bây giờ cảm nhận được đinh có thể nhổ nhưng vết sâu vẫn còn.

8. Lúc bé, tưởng mình có thể thay đổi cá thế giới, giờ thấy được ngay cả 1 người còn chẳng có khả năng thay đổi. Có chăng, vẫn chỉ là tự thay đổi mình.

9. Lúc còn bé, tưởng yêu một người thì dễ, quên một người mới khó. Giờ thấy mình quên đi nhiều người cũng dễ dàng, nhưng để yêu, mới khó làm sao.

10. Lúc bé, thích định nghĩa về tình yêu, tình yêu là X, là Y, là A,B,C,D; bây giờ lớn lại cuống cuồng, vì hoang mang, không biết tình yêu thật sự là gì cả

11. Lúc bé, vẫn nghĩ rằng tình yêu là mãi mãi, tình yêu là thứ quan trọng nhất trong cuộc đời. Giờ thì biết yêu đến đó, rồi đi đó, như mưa bóng mây, hay dù có như chớp bể mưa nguồn thì cũng vậy, có đó rồi mất đó. Và thật sự cũng chẳng biết thứ gì là quan trọng nhất

12. Lúc bé tưởng chỉ có kẹo là ngọt, giờ lớn lên còn biết có những thứ còn ngọt ngào hơn cả kẹo.

13. Lúc bé rất sợ phải chết, nhưng bây giờ khi tôi lớn lên mới biết sự lãng quên còn đáng sợ hơn cái chết rất nhiều.

14. Lúc bé tưởng tượng rất nhiếu, và giờ đây khi lớn lên mới nhận ra chuyện cổ tích không bao giờ có thật.

15. Lúc bé mẹ nói yêu thương cho đi là yêu thương nhận lại, giờ lớn lên chợt nhận ra, có những yêu thương chỉ chomà không nhận.

16. Lúc bé mong mình lớn, giờ đây lớn rồi sao mong mình bé lại quá chừng

17. Lúc bé tưởng rằng yêu một người là sống vì người đó,giờ mới biết yêu một người là fải biết tự yêu lấy mình

18. Lúc bé tưởng sự sống và cái chết ở cách xa nhau lắm,giờ mới biết nó chỉ cách nhau một lằn chỉ mong manh

19. Lúc bé tưởng nói dối là xấu ,giờ mới biết lời nói dối đôi khi cũng giúp ích rất nhiều

20. Lúc bé tưởng rằng trung thực là điều tốt,giờ mới biết sống trung thực với mình thôi cũng là điều khó biết bao

21. Lúc bé tưởng rằng những gì đến rồi sẽ đi,giờ mới biết niềm vui đến thi qua mau,còn nỗi buồn đến thì cứ ở bên ta mãi

22. Lúc bé cứ tưởng rằng sau tình yêu sẽ là hôn nhân,giờ mới biết có những cuộc hôn nhân không cần tình yêu

23. Lúc bé tưởng rằng tiền bạc -tình yêu và sức khỏe là quan trọng, giờ mới biết rằng sức khỏe-tiền bạc và tình yêu mới là quan trọng

24. Lúc bé tưởng hạnh phúc là điều gì đó xa xôi lắm,giờ mới biết hạnh phúc chỉ đơn giản là những thứ bình dị xung quanh ta,có chăng là mình đã không nhận thấy

25. Lúc bé tưởng nói quên là có thể quên được,giờ mới biết có những chuyện càng muốn quên thì nó lại càng ở mãi trong lòng

26. Lúc bé cứ mơ ước lớn lên sẽ trở thành người này người kia,giờ mới biết được trở thành chính mình mới là hạnh phúc nhất!

22 hành động bạn nên bắt đầu làm ngay từ hôm nay

1. Không giữ mối hận thù

Người hạnh phúc hiểu rằng tốt hơn là nên tha thứ và quên hơn là để cho cảm xúc tiêu cực của lấn át những cảm xúc tích cực. Việc giữ một mối hận thù có rất nhiều tác động bất lợi đến tinh thần của bạn, bao gồm sự gia tăng trầm cảm, lo âu, và căng thẳng. Tại sao bạn có thể để cho người đã đối xử bất công với bạn có quyền lực hơn bạn? Nếu bạn cho đi của tất cả các mối hận thù của bạn, bạn sẽ đạt được một lương tâm trong sáng và năng lượng đủ để tận hưởng những điều tốt đẹp trong cuộc sống.

Đổi mạng sống của mẹ vì đồ hiệu

Mẹ à (giọng nó đong đỏng) Bạn con toàn mua đồ hiệu mặc ko đấy, 1 cái quần của nó đôi khi bằng cả chiếc xe máy con đang đi… con xin mẹ đấy… cho con tiền mua vài bộ đi..tết đến nơi rồi mà mẹ xem con xấu xí quê mùa chưa nè …

- Nhưng trong tủ con còn vài bộ, vẫn còn mới lắm mà…

- Trời… mẹ nói mấy bộ đó hả, toàn hàng đổ đóng, vài chục ngàn 1 cái, tại mẹ mua cho con thôi chứ không đời nào con mua.

- Nhưng bây giờ làm sao mẹ có 5 triệu cho con bây giờ, nhà mình ngèo quá mà,con xem tết sắp đến rồi mà nhà mình có sắm sửa gì được đâu, nay con lại xin thêm 1 khoản tiền lớn như vậy.

- Mẹ ơi, cái nhà mình có vác ra đường đc không, còn cái mặt con này, con phải gặp lũ bạn hằng ngày đấy, mặc đồ như con quê chết đi được.

- Nhưng mẹ thật sự ko có tiền!!!

- Con không biết nếu mẹ ko cho con thì con pỏ nhà đi, tự con đi tìm lấy vậy, con cũng chán sống ở ngôi nhà mục nát này lắm rồi!

- Mẹ… thôi được rồi con cho mẹ 1 tuần đc ko ?

- Vậy thì 1 tuần vậy… hừ

Nó bỏ đi mẹ nó ngồi thở dài sau cuộc nói chuyện, những vết nhăn trên trán nay lại hiện rõ hơn, bà ngoái nhìn lên bàn thờ nơi có tấm hình chồng vẫn đang dỏi mắt theo bà, bà khóc, bà trách sao ông ra đi quá sớm, để lại pà vs những lo toan, bà trách sao ông ko ở lại để cùng bà san sẻ những niềm vui, giờ đây cái gánh nặng trên vai bà lại được tăng lên, thằng kon trai đang tuổi lớn lại ko muốn thua sút bạn bè, bà phải làm sao đây khi trong nhà kòn ko có được 1 đôi đũa lành lặn, cái ngèo nó đeo đuổi bà bao năm nay giờ vẫn chưa buông tha. Bà lặng lẽ cúi mặt nước mắt chảy dài.

Vóc dáng bà nhỏ nhắn, lom khom để rửa từng cái bát cho nhà hàng, bà làm liên tục, không 1 phút ngỉ ngơi, bà chỉ bk làm càng nhiều thì sẽ có càng nhiều tiền, bà nhận thêm phần việc đan giỏ len của cô hàng xóm để kiếm thêm vài đồng vào buổi tối, bà ít ăn hơn, bà chỉ bk làm và làm.

Thứ Tư, 17 tháng 12, 2014

Tâm bệnh phải được chữa trị từ trong lòng

Một lần, thỏ chạy đến đến hạc tiên khẩn cầu:

“ Hạc tiên này, anh là một bác sĩ nha khoa lành nghề, anh có thể giúp tôi trồng một bộ răng thật tốt không?”

“ Nhưng mà răng của anh vẫn còn rất khỏe mà.”

“ Khỏe thì khỏe nhưng mà nhỏ quá, tôi thích một hàm răng sắc nhọn như của sư tử kìa.”

“ Anh cần hàm răng sắc nhọn như của sư tử làm gì?”

“ Tôi muốn đọ sức với mấy tên cáo gian ác, tôi không muốn tiếp diễn cái cảnh mà cứ nhìn thấy chúng là tôi phải bỏ chạy, mà phải là khi chúng nhìn thấy tôi, chúng mới là người bỏ chạy.”

Hạc tiên nghe vậy cười, rồi nó cũng giúp thỏ trồng một bộ răng như của sư tử, trông rất giống thật, người khác nhìn thấy chắc chắn sẽ phải giật mình hoảng sợ.

“ Thật tuyệt,!”- Thỏ vừa soi gương, vừa nói “ Bây giờ ta sẽ đi tìm tên cáo gian ác.”

Thỏ ta chạy khắp khu rừng để tìm cáo. Lúc này, cáo mới nhảy từ đằng sau ra, đón đầu thỏ. Vừa nhìn thấy cáo, thỏ ta hoảng hốt quay đầu ba chân bốn cẳng bỏ chạy. Nó chạy đến chỗ hạc tiên, vẫn thở hỗn hển.

“ Anh hạc tiên yêu quý, anh hãy giúp tôi thay hàm răng khác đi.”

“ Hàm răng này không tốt sao?”

“ Không phải là không tốt mà là nhỏ quá không thể đối phó được với bọn cáo, anh có hàm răng nào lớn hơn không?

“ Cũng chẳng ích gì đâu. Tôi đã nhầm rồi anh thỏ ạ, có lẽ ra tôi nên thay cho anh một trái tim khác chứ không phải là một hàm răng mới. Có lẽ nên đổi trái tim thỏ đế của anh lấy một trái tim của sư tử mới đúng.”
Tâm bệnh phải được chữa trị từ trong lòng

Thứ Ba, 16 tháng 12, 2014

Mất đi một người bạn thân

Nhiều khi chúng ta hay ngồi than vãn về những bất công trên cuộc đời này và mỗi đưa lại chịu những hoàn cảnh buồn rất khác nhau.

Nhưng tớ biết, ông Trời có thể sẽ không cho ta tất cả những thứ ta cần mà sẽ cho ta một thứ đặc biệt để tự hào. Của tớ không phải là cặp chân dài, gia đình tài phiệt hay một bộ óc thiên tài. Cái Ông Trời rất hay ho ấy cho tớ lại là rất nhiều bạn bè. Đó là điều làm tớ tự hào hơn bao giờ hết, bạn bè tớ yêu quý tớ, và tớ cũng yêu quý họ hết mực.

Nếu cuộc sống của tớ chỉ là 1 màu trắng tẻ nhạt thì chính bạn bè đã tô thêm bảy sắc cầu vồng cho bức tranh ấy.
Mất đi một người bạn thân

Thứ Hai, 3 tháng 11, 2014

Đôi khi mọi thứ không giống như ta tưởng...!

Đôi khi mọi thứ không như ta tưởng...!

…•••… Đôi khi bạn phải bị người ta cho leo cây, đợi chờ vài lần để thấm hiểu cái cảm giác bực mình, lo lắng và hiểu rằng đừng nên để người khác phải chờ đợi.

…•••… Đôi khi ai đó làm bạn bị tổn thương, phản bội hay lợi dụng bạn ... để bạn có thể nhận ra ý nghĩa của sự thật, lòng chân thành và hơn thế nữa hiểu rằng tha thứ không phải là điều gì quá khó.

…•••… Đôi khi bạn cũng phải bị sụt sùi, hắt xì vài cái. Tự dưng điều đó sẽ giúp bạn biết lo lắng cho sức khoẻ mình hơn, biết ăn uống và tập luyện điều độ hơn.

…•••… Đôi khi phải mạo hiểm để biết rằng đích đến không còn xa. Rút lui ngần ngại ngay từ phút đầu tiên là bạn đang đánh mất cơ hội khám phá khả năng tiềm ẩn của mình.

…•••… Đôi khi bạn cũng phải bị vấp té vài lầnđể có thể tự dặn mình hãy cố cẩn thận hơn trong tất cả mọi chuyện, để tránh không phạm phải sai lầm như thế một lần nữa. Và quan trọng hơn, để biết rằng mình vẫn còn đủ bản lĩnh để đứng lên.

…•••… Đôi khi người ta ghét bạn, quay lưng lại với bạn để chợt nhận ra rằng yêu thương một người không phải dễ. Vì vậy hãy để trái tim lên tiếng nếu bạn thực sự thương yêu ai đó.


…•••… Và đôi khi bạn phải chấp nhận và nhìn nhận với tất cả những cái "Đôi khi" để tạo được bản lĩnh sống cho mình trong cuộc sống.

Cứ yêu đi, đã cưới đâu mà sợ!

Cứ yêu đi, đã cưới đâu mà sợ!

Đâu phải ai trong cuộc đời cũng chỉ trải qua một mối tình rồi cùng nhau đi đến tận cuối đời, khi mà từ những năm tháng tuổi trẻ cho đến khi tóc đã bạc trắng, da đã xô lệch nếp nhăn?

Tại sao phải chần chừ điều này, e sợ điều kia? Tại sao phải lo lắng sẽ bị đối phương làm tổn thương mà không dám thử cầm tay nhau lên và cùng bước? Nghe trái tim đập mà quyết định một lần xem, yêu đương thật ra thú vị biết bao nhiêu.

Yêu cơ mà, có nghĩa là hạnh phúc có được từ đây chính là những gì lãng mạn nhất chứ không phải là đối diện với nhau bằng trăm mối lo đời thường, bằng ngày ngày cãi vã về những thứ lợi ích bỗng dưng trở nên quá cỏn con.

Yêu cơ mà, nghĩa là nếu sai lầm chọn nhầm đối tượng, có thể dũng cảm buông tay để làm lại, nghĩa là nếu chẳng may nhận ra sự phản bội hoặc lừa dối, có thể gạt nước mắt mà bước tiếp, nếu một người vì lý do gì đó mà đi mất, thì cũng có thể chữa lành bản thân để quay về điểm xuất phát.

Yêu một người, chính vì khó khăn nên hạnh phúc có được mới quý giá.

Yêu một người, chính vì quá nhiều mâu thuẫn nên sự rung động ngọt ngào có được rất đáng trân trọng.

Cứ mạnh dạn mà yêu, ngẩng cao đầu mà yêu, nếu thấy rung động trước một ai đó thì hãy gạt bỏ tất cả mà theo đuổi, mà cho người ấy thấy tình cảm của mình. Đừng nghĩ nhiều đến thương tổn thiệt hơn. Hãy chỉ cần yêu thôi, bởi vì cho đến lúc này chưa phải gánh vác quá nhiều trách nhiệm như hôn nhân, chưa phải vì một mối tình tan vỡ mà phải gánh hậu quả còn lớn hơn sự rủi ro.

Bởi vì đằng nào cũng phải cưới, nên cứ yêu cho an ủi trái tim. Khi còn có thể thì cứ yêu, khi còn rung động thì cứ yêu, khi còn tuổi trẻ thì đừng lãng phí dù chỉ một mối tình.


Nếu yêu nhau đủ, thì hãy lấy nhau. Còn chưa tự tin, thì thôi cứ yêu đi đã!
Sưu tầm

Vì cuộc sống có nhiều lựa chọn...

Nhiều người trẻ vẫn tự hỏi, tại sao chúng ta luôn sống và cảm thấy cô đơn? Hoặc luôn sống mà cảm thấy bế tắc, mệt mỏi, luôn phải gánh gồng trên vai những trách nhiệm bị dồn vào đường cùng bắt buộc phải mang theo?

Là do chính bản thân chúng ta chọn lựa, không làm bạn với niềm vui, mà chỉ làm bạn với gánh nặng tinh thần.

Chính vì có quá nhiều thứ chi phối, nên chúng ta mới không thể tự quyết định cuộc sống. Và càng trưởng thành, chúng ta lại càng trở thành những con người khác. Dấu vết khắc nghiệt của cuộc đời bắt đầu khiến chúng ta phải khước từ ước mơ, khước từ những mong muốn của bản thân, để ép mình mau lớn.

Mỗi lần vấp ngã, trái tim lại chai sạn đi một ít. Mỗi lần tổn thương, bản thân lại tự động trở nên cứng rắn hơn.

Mọi sự lựa chọn cũng vì thế mà bắt đầu trở thành áp lực.

Đã lúc nào bạn tự vấn, rằng đã lựa chọn gì cho cuộc đời mình hay chưa?

Vì cuộc sống có nhiều lựa chọn...


Mỗi sự chọn lựa đều mang hơi thở của sự sống, và cả sự đối đãi của bạn với chính mình. Tại sao chúng ta phải chọn áp lực và đau khổ? Tại sao chúng ta không thể chọn một cách khác, buông bỏ những thứ mà đã cố gắng đến mệt mỏi, và mạnh mẽ đối diện để nói lên suy nghĩ thật của mình, rằng sẽ chỉ làm những gì mình thích?

Lựa chọn để sống và lựa chọn để sinh tồn thực ra rất khác nhau. Lựa chọn để sinh tồn chính là cách lựa chọn để tiếp tục duy trì sự sống, còn lựa chọn để sống chính là cách hưởng thụ sinh mạng.

Bất cứ ai cũng không thể ép buộc bạn phải sống như thế nào, hoặc phải lựa chọn con đường đi như thế nào. Chỉ có bạn là hoàn toàn có thể, và nhất định đừng lãng phí những sự lựa chọn đó.

Có ai đó đã từng nói: Hãy chọn lựa để ngày mai đừng hối tiếc. Kể cả có là sai lầm, kể cả trong mắt người khác có là điều điên rồ hoặc khờ khạo, kể cả vấp phải chướng ngại vật ngăn trở. Thế nhưng, cứ lựa chọn đi, chỉ cần bạn không cảm thấy xấu hổ, chỉ cần bạn ngẩng cao đầu, chỉ cần bạn thấy hạnh phúc, thế là đủ.

Cuộc đời mỗi người dài ngắn khác nhau, số phận mỗi người cũng vì thế mà tốt xấu cá biệt. Nhưng hãy cứ mạnh mẽ mà tin rằng, phải nắm chắc trong tay vận mệnh của chính mình. Chỉ có như vậy, mới có thể đặt chân đến bên cạnh vạch đích, chỉ có như thế mới vượt qua vạch giới hạn cuộc đời.

Vì cuộc sống có nhiều lựa chọn...


Quan trọng là, chúng ta có thể vượt qua nổi những rào cản sinh ra từ chính bản thân mình hay không. Hay là lại chạy trốn, lại đi theo những lối mòn đã cũ, hoặc giả chỉ là ngại thay đổi, ngại khác người, ngại phải đối diện với kết quả?

Tương lai chính là những trạm đỗ, sự lựa chọn của bạn chính là điểm dừng duy nhất không thể quay đầu. Nếu không quyết đoán, chỉ có thể bỏ lỡ hoặc quanh quẩn trong hành trình của chính mình. Khi ấy, cuộc sống sẽ chỉ còn là bi kịch!

Vậy đấy, cuộc sống có nhiều sự chọn lựa, tại sao chúng ta không chọn lựa sống cho riêng mình, và chỉ cho riêng mình? Sống để hạnh phúc và an nhiên, sống để tự do và nhàn tản.

Để giải thoát cho tâm hồn…


Hay nói một cách đơn giản là nắm giữ vận mệnh chứ không phải là bấu víu vào định mệnh.